Lời tựa

Ngày 7 tháng 3, 2002 tôi nhận được i-meo dưới đây của Đỗ Đình Lợi :


From: "LOI DO"
To: trdzung@yahoo.com, . . . . .
Subject: Chuyen dat loi moi cua Hien va Nhuan
Date: Thu, 07 Mar 2002 19:46:22 -0800

Thua cac ban,

Toi nhan dien thoai cua Lê đức-Hien (Lam Kiều) chieu hom nay. Hien noi ban Nguyen đuc Nhuan, sau khi di kham benh cac Bac-si ĐĐ-Nghiem,TQDu va PN-Thuy, duoc dieu tri va khuyen la nam nha tinh duong! Va roi Nhuan yeu cau xin duoc gap cac ban huu! Nhuan mong duoc cac ban xuong choi vao mot ngay chu nhat (bat cu ngay nao) trong thang April nay. Du tinh la se to chuc tiep don tai nha VV-CAN. Vay cac ban ai co y kien gi ve chuyen xuong tham Nhuan nay thi xin gop y cho biet.

LOI
Chiều hôm đó đi làm về tôi còn được điện thoại của Lê Đức Hiển tức “nhà thơ Lam Kiều” từ Santa Ana gọi lên cũng với đại ý là NĐ Nhuận “muốn gặp mặt anh em kẻo trễ” (nguyên văn), và muốn các bạn CVA Bắc Cali thu xếp kéo xuống tất cả một lần cho vui . Nhưng cuộc sống ở đây chẳng phải mỗi chốc mà mọi người cùng thu xếp được một ngày thuận tiện cho tất cả, ngoại trừ trường hợp bất đắc dĩ. Sau cùng chúng tôi chọn được ngày Chủ nhật 26 tháng 5, 2002 nhằm dịp lễ Memorial Day của Mỹ, được nghỉ liền 3 ngày 25, 26 và 27. ĐĐ Lợi lãnh nhiệm vụ thông báo ngày giờ cho LĐ Hiển và được Hiển xác nhận ngay là “cứ xuống, tụi tao sẵng sàng”

Sáng sớm 25/5 chúng tôi gồm có Lại Quốc Ấn, Lê Ôn Dương, Đỗ Đình Lợi, Lê Duy San và tôi lái xe đi chung xuống Nam Cali. Quả là CVA59 Nam Cali “sẵn sàng” vì mới 9:00 giờ sáng tại sân sau nhà Vương Vĩnh Cẩn bàn ghế đã đâu vào đó, và một lát sau Lê Đức Hiển và Nguyễn Thái Vân, tay sách nách mang các món nhậu, khệ nệ đi vào. Và rồi lần lượt kẻ trước người sau, các bạn ở Nam kéo đến, tổng cộng gần 40 mạng, xa nhất phải kể Đỗ Nguyên Giai, lái xe gần 2 tiếng từ San Diego lên. Rất tiếc ngày này trùng vào lễ Vu Lan, nên cũng vắng mất một vài khuôn mặt sùng đạo. Bù lại có 2 bạn bất ngờ phút chót chúng tôi mới gọi điện thọai thông báo nhưng cũng sốt sắng đến ngay là Nguyễn Hoài Ca’t và Phạm Ngọc Đạt.

Không cần diễn tả -- mà chưa chắc gì tôi có dủ chữ nghĩa để diễn tả cho hết và cho đúng -- chắc các bạn cũng đoán được cái không khí, âm thanh và quang cảnh của gần 40 tên bạn cũ, mặc dầu trên đầu đã 2 thứ tóc, kể cả tóc nhuộm, muốn sống lại những giây phút của thời “mài đũng quần”. Chuyện trò thật rôm rả, tiê’ng “đức” được sử dụng không hạn chế và âm lượng của những cái “loa” được mở tối đa. Đến 4:00 giờ chiều thì vãn dần, có mấy tay ngồi vào “bàn vuông”, San đi thăm nhà Can, Dương, Lợi và tôi đưa PN Đạt về đồng thời đến thăm căn nhà mới của anh chị Đạt. Tối hôm đó tôi khăn gói đến ngủ ở nhà VV Cẩn, cùng vơ’i Dương, Lợi và San để hôm sau cùng về xe

Nhiều tin tức mới nhất về bạn bè xa gần cũng cập nhật cho mọi người cùng biết. Như tin bạn Phạm Ngọc Đức ở Montréal Canada nội mấy tháng đầu năm đã ra vào nhà thương vài lần, từ nay bạn Đức được cấp giấy đặc biệt mỗi khi đi máy bay sẽ được dùng cửa VIP, không qua khám xét thông thường, vì trong người bạn vừ được gắn một máy trợ tim PaceMaker. Tin về bạn Phạm Ngọc Bích vắng bóng mấy chục năm, vừa tái ngộ với LQ Ấn trong dịp bạn Ấn đến Toronto cuối tháng 3. Tin về bạn Ngô Thế Hoành, đã “lặn” hơn 40 năm, nay vừa tình cờ bắt lại được liên lạc và đã có 1 buổi hội ngộ chớp nhoáng trong dịp bạn Hoành ghé phi trường San Francisco 4 tiếng đồng hồ hôm 4 tháng 11/2001.

Lần trước tôi được gặp mặt một số đông các bạn CVA Nam Cali cách đây đã hơn 3 năm. Lần này, ngoài những bạn tôi đã gặp trong dịp tất niên CVA Nam Cali 1999, tôi còn được tái ngộ lần đầu sau hơn 40 năm với các bạn Nguyễn Văn Phương tức”Phương tai voi”, và Phạm Ngọc Đạt. Anh chị Đạt là một trong những người tìm được tự do chậm nhất, mới đến Mỹ chưa đầy 10 năm, nhưng cũng rất đáng mừng và đáng cảm phục anh chị đã nhanh chóng ổn định, cháu trai út là một học sinh nổi tiê’ng xuất sắc của trường, mà mới cách đó vài năm cháu còn gặp nhiều khó khăn trong khi nói chuyện với bạn bè và thầy cô người bản xứ.

(Nguyễn Trọng Dũng ghi chép)