KHÓC
BẠN

 
Khóc Hoàng Trường Việt
28-9-2004
 


Này bác ơi
Hỡi bác ơi
Dương gian vui thế sao không ở
Tiên cảnh thú ǵ đă vội rời
Ấy lời ngốc ngếch vô duyên tệ
Đời có vui chi lại ở ĺ
Bác đi phiêu lăng vu vi
Lệ tràn khóe mắt mặc tôi ngậm ngùi

Nhớ xưa
Xưa nhỉ bao chuyện cũ
Ôn lại lần này thế vậy thôi

Bác bỡn cuộc đời vui đáo để
Thăng trm khúc nhạc lệ vương rơi
Âm giai cao thấp đời đấy nhỉ
Cố níu khôn đành thôi buông thôi

Từ nay năm tháng trôi lờ lững
Kỷ niệm thôi đành thoáng vậy thôi
Ngất ngưởng thăng trầm quê xa tít
Khật khưỡng phiêu bồng đất nổi trôi
Phiêu bạt thấp cao cung nhạc vội

Thôi đành mai hậu
Đành mai hậu
Này kiếp phù vân thế cũng thôi

Nhớ bác
Bật cười ra nắc nẻ
Chẳng khoc 
sao trào lệ ̣a rơi


Phạm Quân Khanh
Ottawa, ON, Canada

Trở về trang chính