KHÓC LAM KIỀU

 

 

 

Chiếc cầu LAM đã gẫy rồi,
Dương gian, âm phủ, ai người thoát đâu.
Trời tháng tám, mưa ngâu vừa rứt,
Mùa cô hồn, thương tiếc còn đây.
Bóng thu đi , chửa non đầy,
Tin xa, các bạn báo ngày mất nhau

Tưởng nhớ linh xưa,
Thủa làm Quan "nói"
Dụ dỗ kẻ thù.
Ai ngờ phim đứt,
Vinh dự đi tù

"Chém tre đẵn gỗ trên ngàn,
Hữu thân, hữu khổ, phàn nàn cùng ai"
Tháng ngày những bắp cùng khoai,
Rừng thiêng, nước độc, ghẻ chai cùng mình
Nghĩ cơ khổ, thoát răng nanh độc
Thân trở về, gầy dộc sương mai
Cũng may Xứ "MẼO" xa vời,
Nó dơ tay vớt ta người chiến binh.

Nghe từ đó, đi làm quan "BÁO"
Lại ngựa xe, áo mão thênh thang.
Nhưng cái có, chưa bù xong cái mất.,
Lại theo TRIẾU, theo VIỆT mà đi...
Bia lon để mốc xanh rì
Trăng soi đêm vắng, bây giờ tính sao

Thương làm sao !
Tiếc làm sao !!
Chiếc bóng đứt, hồn trao xứ lạ
Bạn quê nhà, thương nhớ xiết bao
Quây quần hương khói tào lao
Rót nghiêng chén rượu đón chào hồn đây.
Nếu linh thiêng "đờ mây" một tiếng,
Cho bạn bè há miệng nâng ly.
Ô HÔ ! ! THƯỢNG HƯỞNG

Ba Cụt
18/9/2005

Trở về trang "Tưởng nhớ Lam Kiêu-Lê Đức Hiển