Page 200 - CuoiDoiNhinLai-16_CanhTy
P. 200

Vừa lúc đó cụ Hồng Khánh lò dò tới. BC mừng
             rỡ reo lên. A ! Con mèo tới.
                  - Tới trễ không bị “đì” còn mừng là làm sao ?

                  Một thân hữu mỉm cười:

                  - Là làm hình nhân thế mạng cho nó chứ làm sao
             nữa

                  Cụ Ngô Phúc Lai bảo:

                  - Thằng Khánh cầm tinh con Mèo hả ? Vậy mời
             quý cụ và quý thân hữu nghiêm chỉnh cho nó chúc....

                  - Chúc gì ? Chúc làm sao ?

                  Ba Cụt:
                  -  Hôm  nay  ngoài  các  thân  hữu  không  kể.  Cụ

             Thắng đặt ra lệ mới trong đám đồng môn ở Việt Nam
             là thằng ít  tuổi  nhất  phải  chúc  Tết  đàn anh. Sau đó
             đàn anh đáp lễ lại cho đúng phong tục tập quán Việt
             Nam ta.

                  - Tớ đếch biết chúc. Cậu chúc hộ tớ đi. Thời trai
             trẻ, đêm Giao thừa tớ chỉ biết thì thầm vào tai vợ tớ. ..
             rồi hai đứa ngủ mê ngủ mệt. Hai mươi năm nay, tớ

             cũng quên việc thì thầm với vợ tớ rồi.

                  Cụ Lý Toét lên giọng:
                  - Có chúc Tết mà không biết chúc. Ai bảo mày

             chúc vợ đâu. Ông đói lắm rồi he ! Hay Mõ thế nó đi.


             190                                      Cuối Đời Nhìn Lại
   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204   205