Page 138 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 138

Email ngày 7-11-2015 của CVA59 PTĐ.

                   Kỷ  niệm  về  Thầy  Chung  Quân  Nguyễn  Đức
             Tiến có thể được coi là một phần những kỷ niệm nhà

             trường đẹp nhất của tôi vào thời trung học, tuy rằng
             tôi không hề có dịp nói chuyện riêng với Thầy trong
             suốt bốn năm đệ nhất cấp, 1952-1956, hoặc sau đó.
             Âm nhạc là môn học hoàn toàn mới đối với tôi, và

             lối dạy chu đáo, tận tâm, khoan thai và sáng tạo của
             Thầy  đã  khiến  tôi  hàng  tuần  háo  hức  chờ  giờ  học
             nhạc.  Tác phong của  Thầy  Tiến  có lẽ rất  đúng với

             mấy lời của Nguyễn Bá Học: tình nên nhiệt mà tính
             phải hòa bình.
                   Ngoài  chuyện  dạy  nhạc  lý,  Thầy  còn  thường

             dạy  những  khúc  nhạc  ngắn,  có  lẽ  do  chính  Thầy
             soạn, và thỉnh thoảng dạy một số bài dài hơn, hoặc
             do Thầy soạn, hoặc của các nhà soạn nhạc khác. Tôi

             không sao thuộc hết được các bài đó, chỉ nhớ rằng
             các bài đó thường có một trong hai (có thể có cả hai)
             đặc  điểm:  trữ  tình  lãng  mạn,  hoặc  nhiệt  tình  yêu
             nước.  Xin  trích  lại  một  số lời của  vài bài như sau

             (nếu bạn nào biết lời rõ hơn hay đúng hơn, hoặc biết
             cả nhạc và tên tác giả nữa thì xin đóng góp):

             Bài 1:
                   ... Tiếng sáo reo dập dìu đường về thôn xưa ...




             128                                       Cuối Đời Nhìn Lại
   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143