Page 202 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 202

Huy cười:

                   - Ðã nghỉ ngang, đi lậu, lại còn la làng làm gì.
             Phải hao tài tốn của “anh hai chi địa” lại cằn nhằn,

             mất vui.
                   Phong nhướng mày:


                   - Thông báo cho có lệ thôi, đâu có lấy tiền của
             lão  ta  mà  ngại.  Hừ,  chỉ  phải  chi  cho  một  thằng
             phóng viên, mà lại được hai thằng đi viết bài, thấy
             có lợi, “anh hai chi địa” sướng... tê chim... còn muốn

             gì nữa...

                                          

                   Và thế là Huy lại có dịp sống với Ðà Lạt, ít nhất
             vài ba ngày. Lúc về nếu túng bài quá, cứ theo Thụy

             hay  Việt  Tấn  Xã  “phang”  ra  là  xong.  Ra khỏi tòa
             báo, còn đang lóng ngóng đón  taxi, Huy chợt nghe
             tiếng gọi:

                   - Vù đi đâu đấy? Qua trả tiền cà phê rồi muốn

             cút đi đâu hãy cút.

                   Không  cần  nhìn,  cũng  biết  ai  gọi  mình,  Huy
             lững thững băng qua đường, ghé vào quán cà phê vỉa
             hè:

                   - Mới lãnh tiền đi Ðà Lạt, sao đã nhẵn túi rồi.



             192                                       Cuối Đời Nhìn Lại
   197   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207