Page 107 - Cuồi Đời Nhìn Lại Xuân Quý Mão - 2023
P. 107

nhớ rõ như chuyện ngày hôm qua. Lúc máy bay hạ
             cánh thì trời đang lúc giữa trưa và máy bay đậu rất
             xa cửa ra phi trường. Chúng tôi phải lên xe bus đi

             vào. Mặt trời hắt vào mặt và trên trời không có lấy
             một  cụm  mây.  Thật  cứ  như  là  bước  vào  lò  lửa.
             Nhưng chẳng hiểu sao cái mùi không khí ViệtNam

             vẫn còn như in trong trí nhớ của tôi ngày hôm nay.
             Nó rất là dễ chịu, hơn cả những thứ hoa mà tôi biết.
             Sau này mỗi khi tôi bay về  Tân Sơn Nhất, tôi thích

             thú nhất là lúc xuống máy bay, hít thở thật mạnh cứ
             nghĩ  như  là  mình  đã  ‘tới  nhà’!  Thật  là  một  cảm
             tưởng ấm cúng. Những năm sau này thì khi ra khỏi

             máy bay là đã bước vào cửa đã đóng kín lại có máy
             lạnh nên mùi không khí không còn nhiều nữa nhưng
             tôi  vẫn  nhận  ra  mùi  như  vậy,  chẳng  hiểu  tại  sao.
             Làm sao mà một chàng trai từ nông trại Wisconsin

             lại  có  chỗ  ấm  cúng  trong  tim  mình  cho  Việt  Nam
             nhỉ? Tôi thật chẳng bao giờ biết, nhưng tôi biết là
             tôi đang và chỉ muốn tận hưởng điều đó thôi…

                   Really it is a small world that we live in. Much
             water has indeed gone under the bridge!

                   Thật là điều kỳ diệu chúng ta đã có thể gặp lại
             nhau sau 36 năm.

                   George



             Xuân Quý Mão                                             97
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112