Page 100 - CDNL-2018Flip
P. 100

Bà ngắt lời :

                 - Sáng hôm sau, anh Hai tội nghiệp má nóng lòng
            vì  bố  nên  chở  má  vào  sớm,  gặp  ngay  bác  sĩ  Trưởng
            khoa.  Má  bám  sát  mới  hay  tối  hôm  trước  không  mổ
            được vì huyết áp tâm thu của bố có 70, lại thiếu máu,
            phải truyền hai bịch nữa. Má vội trình bày là chiều nào
            bố cũng tụt huyết áp, sáng thì không. Thế là bác sĩ cho
            thử máu lại, đo huyết áp 90/60 nên 11giờ 30 sáng bố đã
            vào phòng mổ. Thật cảm ơn bác sĩ đã cứu mạng, hy
            sinh cả giờ nghỉ trưa để mổ cấp cứu cho bố lúc nào có
            phòng mổ trống và bệnh nhân đủ điều kiện.

                 Ông  từ  tốn  nói  :  Cả  nhà  khổ  cực  gần  hai  tháng
            qua. Bố rất mệt, cứ truyền máu, truyền dịch suốt ngày
            có khi cả đêm như bị trói, bắt má năn nỉ điều dưỡng cởi
            trói hoài. Bố khó tính, cáu gắt là ngoài ý muốn. Cực
            nhất là Tường Linh tuy ở trại 6 có giường cho người
            nuôi mà có ngủ được tí nào. Hết truyền máu lại thở khí
            dung và 5 lần phục vụ bố đi phân đen ngay tại giường,
            Lần cuối, thấy con vừa thiếp đi, bố không nỡ gọi, ai
            ngờ làm bừa bãi ra như trẻ thơ khiến con vất vả dọn
            mãi mới xong. Đứa nào trực đêm xong cũng phờ phạc
            mà lại hộc tốc về Vũng Tàu đi làm ngay.

                 Ngừng một lát, Ông lại tiếp:

                 - Hương tuy ở xa nhưng chu đáo lắm, nhờ Diệp
            mua chim bồ câu để má hầm, bố ăn cho bổ máu. Trước
            khi đi định cư, vợ chồng nó đã nhờ bác sĩ Cường giúp
            đỡ  khi  cần.  Một  mình  lo  mọi  việc,  chồng  ở  xa,  đưa
            Đăng Hoàng lần đầu đi học Đại học xa nhà, lúc về đi
            lạc, lái xe hết 15 giờ thay vì 5 giờ mới về đến nhà mà

            94  Cuối Đời Nhìn Lại
   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105