Page 104 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 104

miệng đã thấy mắt mở thao láo, vừa sáng mắt lại sáng cả
            lòng nữa. Nhưng sau đó thì nhạc sĩ ôm mặt khóc xụt xùi,
            xin được mù trở lại và chỉ muốn được như Bồ Tùng Linh -
            ái thính thu phần quỉ xướng thi - khi thấy thế sự chán ngắt
            trước các ngang trái của cuộc đời :

                       Thế sự nhìn ra chán ngắt thôi
                       Chuyện ma nhàn đọc ngẫm xem chơi
                       Ma mà tình nghĩa hơn người thực
                       Thì bạn cùng ma đủ thú rồi.
                       Cũng giận cũng hờn cũng ỉ ôi
                       Vơi đầy nước mắt lúc chia phôi
                       Tình ma chung thủy sau như trước
                       Coi đấy thì ma có khác người.

                 Nhớ đến bạn lại nhớ đến thầy. Nhớ đến thầy dậy Pháp
            Văn Trần Đình Ý đến trường lúc nào cũng complet tươm
            tất bất kể nắng mưa. Thầy đi xe đạp, cứ đến ngã tư Thầy lại
            cẩn thận xuống dắt xe qua đưòng rồi mới lên xe đạp tiếp.
            Thầy Quỳnh dạy Vạn Vật vẽ hình trên bảng rất đẹp. Thầy
            Trương  Đình  Ngữ  dạy  Vật  Lý  rất  đẹp  trai,  giảng  bài  rất
            cuốn  hút.  Nhiều  bạn  có  mộng  học  sư  phạm  đều  do  hình
            tượng của Thầy mà ra. Mình cũng rất thích nghề nhà giáo
            nhưng  thi  vào  Đại  học  Sư  phạm  không  được.  Thi  Nông
            Lâm Súc cũng tong. Xin vào không quân thì mắt phải cận
            nặng, bị chê. Ghi danh vào Luật khoa vậy. Trời không cho
            làm chim bằng thì ta làm chim sẻ vậy. Thầy dạy Việt Văn
            Vũ Khắc Khoan có dáng điệu lừng khừng triết nhân, thầy
            giảng về Chinh Phụ Ngâm thì nhất. Thầy Quĩ dạy Toán lúc
            nào cũng sôi nổi. Thầy Bạch Văn Ngà thì lạnh lùng không
            bao giờ cười. Giờ toán của Thầy là mình sợ nhất. Mình đã
            núp sau tấm lưng cánh phản của Đỗ Phan Hạnh mà Thầy
            vẫn moi đúng tên lên bảng. Mình học ban B nhưng lại dốt
            toán.  Thầy  vừa  xướng  tên,  cả  lớp  đã  cười  ầm  lên.  Mình

            Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59                       Trang 95
   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109