Page 154 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 154

Nếu “cô cháu cà-nông” không quên được cái tật nói
            ngang  của  Lợi, thì với  tôi và nhiều bạn hồi  đó  cùng học
            nhảy với nhau, không sao quên được những bước đi ngang
            của Lợi thật bay bướm trong điệu nhảy “cha cha cha”. Các
            bạn hãy hình dung lại cái tướng đi của Lợi thì thấy ngay,
            bước  ngắn,  hơi  nhún  nhảy,  2  tay  vung  vẩy  bằng  những
            động tác lắc suốt từ vai lắc xuống, chứ không phải chỉ vung
            vẩy 2 cánh tay.



























                 Đỗ Đình Lợi và chiếc Velo Solex (Paris-3/2006)


                 Song thân mất sớm, Lợi được anh B. và chị V. chăm
            lo cho ăn học, nhà ở đường Bàn Cờ. Hàng ngay anh chị đi
            làm tụi tôi kéo đến tụ tập, mở nhạc xập xình học nhảy với
            nhau. Nhưng cứ sắp đến giờ tan sở là trong nhà lại đâu vào
            đó, mọi dấu vết của tiếng nhạc xập xình đều biến hết, chỉ
            còn lại trên bàn là những cuốn sách toán, sách Anh văn.
                 Nhắc tới kỷ niệm của tuổi 18, 20 thì không thể thiếu
            những chuyến đi  “cua đào”.  Lợi vừa bạo dạn vừa có cái
            cười rất “cầu tài” nên dễ thành công. Tuy bạo dạn, nhưng

            Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59                      Trang 145
   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159