Page 200 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 200

kém quá, còn việc Thành bị hôn mê là do bác sĩ cho liều
            thuốc ngủ để hạ cơn đau (?). Chị Thành có vẻ rất bình tĩnh
            nên tôi thấy cái lo lắng hôm qua của mình chỉ là sự hoang
            tưởng. Cuối cùng chị cũng cho biết là sáng nay Dzũng có
            gọi về nói chuyện với chị.

                 Buổi  tối  Đậu gọi  cho tôi là đã vào thăm Thành tận
            nơi. Tôi có nói là chiều qua cũng đến bệnh viện mà không
            vào thăm được. Đậu bảo tôi là không biết cách. Quả thật
            nơi đây rất đông ai cũng lo cho người nhà nên chen chúc, y
            tá la như giặc. Tất  yếu khi chưa gặp vợ Thành để hướng
            dẫn cách vào thăm thì khó thật.

                 Tôi  hỏi  thăm  hình  ảnh  của  Thành  hôn  mê  như  thế
            nào. Đậu cho biết là chỉ biết đứng mà nhìn thôi. Chắc bi
            đát.  Tôi  vội  gọi  cho  Kiền  và  một  số  bạn  hẹn  chiều  mai
            (09/2/2012) vào thăm Thành. Tôi phủ nhận sự bình tĩnh tin
            vào lời bác sĩ của chị Thành lúc chiều. (nếu chị Thành có
            đọc được các dòng chữ này thì cũng xin bỏ quá cho tôi).
                 Ngày  18  tháng  giêng  (09/2/2012):  Trời  chiều  mà
            nóng như lửa đốt. Áo Kiền mặc đầm đìa mồ hôi. Vừa lên
            chỗ  đợi  vào  thăm  Thành  thì  Thịnh  “Ruồi”  nhận  ra  Kiền,
            còn bọn tôi hắn không biết. Nó bảo nghe tin của Dzũng trên
            mail, kiếm ra phòng mà 15 giờ mới được vào. Nó phải về
            Mỹ chuyến bay tối nay nên nhờ các bạn biếu Thành một
            chút, phụ vào tiền thuốc men. Kiền bảo tôi giữ. Đó là 100
            USD  và  một  triệu  Việt  Nam.  Tôi  bỏ  túi  bắt  tay  cảm  ơn
            Thịnh Ruồi.

                 Tụi tôi xếp hàng rồng rắn với mọi người. Vào thăm
            bệnh nhân mà chen nhau như đi lãnh đồ cứu trợ. Kiền vào
            trước rồi tới Lý – Long – Thịnh – Tôi và Khánh sau cùng.
            Tâm trạng thằng nào vào thăm lúc đi ra cũng buồn bã. Nó
            nằm bất động. Máy thở hộ nó, mắt nhắm nghiền. Thấy quá

            Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59                      Trang 191
   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204   205