Page 931 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 931

Phúc  ngồi  ghếch  chân  lên  xe  nhìn  ba  thằng  tôi
           bằng nửa con mắt. Nó và Hai Thắng bàn chuyện lò
           võ này lò võ nọ có vẻ tâm đầu ý hiệp. Những buổi

           như thế này là Ngô Thế Hoành và Phiên nháy nhau
           đi trước. Hai tên này là đệ tử trung thành của các
           rạp ciné chuyên chiếu các phim mới có các tài tử
           nổi tiếng. Bọn nó nghiên cứu rất kỹ rồi dành tiền và

           đến  hẹn  là  đi.  Tuy  cũng  có  lần  lên  tiếng  rủ  rê,
           nhưng  bọn  tôi  từ  chối  do  không  tiền.  Hai  Thắng
           bảo: bọn tớ chờ phim ấy ra rạp Lê Lợi hay Vĩnh Lợi
           thôi !

                Từ  đó  như  một  thói  quen  chẳng  thằng  nào

           thắc mắc sau câu “Đi trước nhé” của hai tên này.
           Ngoài  mê  coi  phim,  Ngô  Thế  Hoành  lại  còn  mê
           nhạc. Hễ có bản nhạc mới của các nhạc sĩ nổi tiếng
           nào in ra là nó mua đóng thành tập như ông bạn

           Nguyễn  Ngọc  Nội.  Tên  này  chơi  đàn  rất  hay  chứ
           còn Ngô Thế Hoành thì tôi chưa thấy nó ôm đàn
           bao  giờ.  Tôi  nghĩ  chắc  hắn  chỉ  thích  nghe  người
           khác đàn hát. Bằng cớ là nghe ở phòng trà nào có

           ban Hạc Thành của nhạc sĩ Nhật Bằng biểu diễn, họ
           Ngô của chúng tôi cũng phải gom tiền nhịn ăn sáng
           để mua vé vào nghe.  Hai Thắng bảo: Nó  đến mà
           nghe hát hỏng gì. Nó cốt nhìn một trong hai cô ca


           TỪ BĂNG                                            929
   926   927   928   929   930   931   932   933   934   935   936