Page 110 - CuoiDoiNhinLai-16_CanhTy
P. 110

Có  lúc  chân  tớ  nhức  quá, tớ  kéo ghế  ngồi gác
             chân và nói đùa “Xin lỗi các bạn hôm nay tôi bị đau
             chân không hát được, tôi xin ngồi đây để kể chuyện
             giúp vui các anh các chị”

                  Tôi đã  phịa  ra  câu chuyện  sau đây  mà  ai  nghe

             cũng thấy vui.
                  Ngồi bắt chân chữ ngũ chễm trệ, đưa mắt nhìn

             trái  xong  xoay  qua  phải  miệng  cười  tươi  theo  đúng
             sách vở (Eye to Eye contact ) dõng dạc nói chuyện:























                  Thưa các anh chị, cả cuộc đời tôi từ nhỏ tới lớn,

             lúc nào cũng sợ sệt. Nằm trong bụng mẹ thì sợ bố, tôi
             cũng chẳng hiểu tại sao lại sợ bố ? Lọt lòng mẹ thì sợ
             ông bác sĩ đỡ đẻ OB/GYN, chập chững biết đi thì sợ
             nanny, khi nhập trường mẫu giáo thì sợ cô giáo, tới



             100                                      Cuối Đời Nhìn Lại
   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115