Page 47 - CuoiDoiNhinLai-16_CanhTy
P. 47

rợn, ly kỳ không cần thiết..... Điển hình là truyện dịch
             Bố Già chẳng hạn, phải được đọc cả hai bản: bản dịch
             thứ nhất và bản Cậu Ba đã cắt xén xào nấu mới thấy
             tài của Cậu. Không những không sai với bản dịch thứ
             nhất....  mà  còn  hay  hơn.  Chính  người  dịch  Bố  Già

             cũng phải công nhận như thế.

                  Viết về những kỷ niệm của Cậu Ba và tuần báo
             Truyện Hay  mà không nhắc đến những người luôn có
             mặt, luôn gắn bó với tờ báo là hết sức “tầm bậy" đó là
             Lâm Vị Thủy, Hoàng Anh Tuấn, Nguyễn Thụy Long.

             Đúng  ra  mấy  người  đó  chỉ  cần  ghé  qua  thảy  bài  là
             xong. Nhưng họ thích tụ tập ở toà soạn Truyện Hay
             hơn những nơi khác.

                  Có lần Tuấn đã nói:

                  - Làm việc ở đây với tụi mày vui hơn những nơi

             khác. Các tòa báo khác thỉnh thoảng cũng vui, cũng
             tếu, nhưng phần nhiều mặt mũi chúng nó nặng trình
             trịch, chắn bỏ mẹ.

                  Và  thế  là  nhiều  khi  Tuấn  “chiếm”  một  bàn  để
             viết bài cho báo khác, thay vì viết ở nhà hay tại tòa

             báo  phải đưa bài.  Còn  ông  thi  sĩ  mô  phạm  Lâm  Vị
             Thủy cũng thế, hết giờ dạy, là ông cũng đến đóng đô
             ở  Truyện  Hay....  Nguyễn  Thụy  Long  thì  khỏi  nói.
             Nhiều bạn của Long nói với nhau, muốn kiếm thằng



             Xuân Canh Tý                                             37
   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52