Page 71 - CuoiDoiNhinLai-16_CanhTy
P. 71

Đàn con còn quá ngu ngơ
                              Cuốn chăn đắp trọn mẹ trơ thân gầy
                              Cả đời trải mọi đắng cay
                              Cắn răng mẹ chịu chẳng đay nghiến trời
                              Có riêng đôi mắt sáng ngời
                              Mẹ ngồi ngắm lũ con chơi ngoài hè
                              Mẹ mơ đến một ngày kia
                              Con mẹ khôn lớn đua thi với đời
                              Nhưng rồi mỗi đứa mỗi nơi
                              Đứa Nam đứa Bắc phương trời nao nao
                              Trọn đời mẹ chỉ ước ao
                              Con mẹ không một đứa nào hư thân
                              Con nay đã ngoại lục tuần
                              Ra đời cũng đã bao lần xuống lên
                              Gần mẹ giây phút thần tiên
                              Ở bên gối mẹ chẳng phiền não chi
                              Kề tai mẹ con thầm thì
                              Sao con chỉ muốn luôn nghe mẹ cười
                              Mà nay sao thấy xa vời
                              Ảnh mẹ còn đấy tiếng cười nơi nao
                              Mẹ về thế giới thẳm sâu
                              Ước ao văng vẳng nghe đâu tiếng Người
                              Tiếng cười muôn thuở rạng ngời
                              Mỗi khi con trẻ làm vui lòng già
                              Biết rằng đây chỉ mộng mà !
                              Tim ta vẫn cứ thiết tha ước thầm !

                                    Lê Thế Hiển (Stamford)





             Xuân Canh Tý                                             61
   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76