Page 37 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 37

Tháp Rùa  vói Hồ Gươm sương  phủ v.v. như tôi
              vẫn thầm ước :


                   Nửa thế kỷ qua chẳng dám mong
                   Cảnh cũ còn nguyên với tháng năm
                   Nhưng sao vẫn ước thầm trong mộng
                   Kỷ niệm lưu hoài với núi sông !


                   Nhưng tôi đã có dịp xem phim tài liệu nhan đề
              “Hà  Nội  trong  mắt  ai” của  Đạo  Diễn  Trần  Văn
              Thủy quay một số góc cạnh của Hà Nội, thấy cũng
              cảnh ấy nhưng khác với trong sách, nhiều cảnh đổ

              nát, xuống cấp với thời gian mà không được bảo trì
              gìn giữ trân trọng.  Cái nét  văn hóa đẹp  cứ tàn  tạ

              dần  với năm tháng.  Người  sống, nhất  là nhà  cầm
              quyền, chẳng cần để ý giữ gìn, chỉ còn là tiếc nuối
              qua các hình ảnh còn lưu lại mà thôi :

                   Mắt xanh mày biếc đẹp một thời

                   Nay tóc điểm sương da đã mồi
                   Nhớ quá, ôi chao ! Ngày tháng cũ
                   Thơ ngây lưu lại chút này thôi.

                   Mấy câu trên nằm trong một bài thơ tôi ghi lại

              cho một bức ảnh của một anh bạn, anh và tôi cùng
              một  nhóm bạn chụp ở  Hà  Nội vào năm 1950  mà
              anh còn giữ được đến nay. Bài thơ ba đoạn tôi lấy




              Xuân Nhâm Dần                                            27
   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42