Page 68 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 68

bà vợ thời ấy trở thành cô phụ, vừa làm cha vừa là mẹ
             trong hoàn cảnh vô cùng khắc nghiệt.

                   Chồng tôi được thả về ngày đầu tháng Tư 1978.

             Nửa năm sau anh cùng gia đình người bạn vượt biển
             tìm lẽ sống. Tôi lần nữa làm thân cò lặn lội, tất cả các
             con đường đều bị bít hết, không thể đi theo chồng, mẹ
             con tôi lại vò võ, chờ trông trong vô vọng. Cũng may,

             chồng tôi đến được bến bờ tự do rồi bảo lãnh cho vợ
             con đoàn tụ sau hơn 8 năm mỏi mòn. Ngày mẹ con
             tôi ra đi, tôi đã phải bỏ lại tất cả những gì xây dựng

             được trong suốt nửa cuộc đời. Hai chữ Tự Do và đoàn
             tụ thật vô cùng đắt giá.

                   Sang đến xứ Hoa kỳ, cuộc sống mẹ con tôi thay
             đổi hoàn toàn. Tôi không có chút kinh nghiệm gì để

             hòa nhập vào cuộc đời mới. Tôi lạc lõng trong chính
             gia đình mình, bất lực không thể chăm con theo ước
             muốn. Vài năm đầu tôi bận với đứa con Út mới sinh,

             cùng lúc mẹ tôi nằm bệnh liệt giường. Khi cháu bé
             lớn một chút thì mẹ tôi bình phục, Cụ trông cháu giùm
             để tôi có thể đi làm thủ kho cho một hãng điện tử Mỹ.

             Mỗi sáng thức dậy 5g30, nấu vội bữa trưa dành sẵn
             cho mọi người, lo lunch cho chồng đi làm, tôi ra đi
             lúc 6g30. Trưa tan sở 3g30, về đến nhà lại làm bữa
             thật nhanh để kịp vào lớp học 5g30 chiều. Tối lại, hơn




             58                                        Cuối Đời Nhìn Lại
   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73