Page 64 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 64

thời gian trước khi tìm được việc làm. Lúc ấy hai chị
             đương  xuân  sắc  và  rất  trẻ,  nên  nhiều  người  ngắm
             nghía lắm. Đặc biệt có một nhóm bạn CVA chừng 5,

             6 anh theo kết bạn với hai chị. Họ là những thanh niên
             chưa ra khỏi trường học, có lẽ chưa ra khỏi gia đình.
             Tôi vẫn còn nhớ các anh Văn, Ánh, Sinh, Khánh...

                   Trong số các anh ấy, một ông theo sát chị ruột

             tôi, vài anh thì theo chị Thảo, vài anh còn lại cùng đến
             chơi cho vui. Anh Tâm thường ôm cây guitar mỗi tối
             ngồi sân sau, tập cho chị Thảo hát Nỗi Lòng. Chị tôi

             mắc  trò  chuyện  với  anh  Lành,  không  màng  ca  hát
             nhưng cũng hùa theo. Chị  Thảo dợt mãi không thể
             nào bắt đúng giọng, được câu này thì lạc câu kia. Anh

             Tâm kiên nhẫn lắm, dợt đi dợt lại nhiều lần. Nhờ thế
             mà tôi là đứa bé 12 tuổi, cứ nghe mãi rổi bỗng dưng
             hát được bản tình ca đầu tiên trong đời, hát không

             chút ý thức; nghe mãi thì nhuần nhuyễn, lại hát đúng
             nhịp điệu hơn chị  Thảo, lải nhải như con vẹt! Anh
             Tâm còn khen tôi có năng khiếu âm nhạc nữa chứ.

                   Sau đó anh Tâm còn dạy thêm những bản nhạc

             hay khác, tôi còn nhớ Em Tôi của Lê Trạch Lựu, Em
             Đến Thăm Anh Một Chiều Mưa, Suối Mơ ...Phần lớn
             là anh hát chứ học trò của anh không theo nổi vì giọng
             chị Thảo không đủ mềm mại cho nhạc tiền chiến.




             54                                        Cuối Đời Nhìn Lại
   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69