Page 134 - CDNL-2018Flip
P. 134
1
khi ....” nghe sao bùi ngùi lạ lùng! Vâng, mỗi năm
thêm vài lần họp mặt lẻ tẻ nhưng không thể có được
không khí rất đặc biệt như ngày 8 tháng 9 vừa qua.
Xin cho em cảm ơn các anh chị tổ chức, cảm ơn
anh chị Thảo cưu mang thêm lần thứ nhì tại khu vườn
xinh đẹp mà chị tốn rất nhiều công phu chăm sóc,
chuẩn bị. Nhờ thế em mới hình dung được về một ngày
em đã hụt mất của 6 năm trước.
Đầu tháng 9/2011 anh Lợi nhận tổ chức Hội Ngộ
CVA59, anh đã ngỏ ý mượn khu vườn chị Thảo để anh
có thể gặp đông đủ những người bạn suốt đời thân quý
của anh một lần cuối. Đó mới thật sự là “một lần trước
khi...”, thưa anh Toàn. Nhưng rất tiếc trong thời gian
ấy em phải ở nhà thương với Mẹ em vào những giờ
phút cuối cùng. Và em đã mất cơ hội thưởng thức
không khí hội ngộ CVA, đồng thời không thể phụ giúp
ông chồng em bất cứ việc chi hết.
Nếu năm nay các anh chị không tổ chức họp mặt
tại nhà anh Thảo, nếu các anh chị không cho phép em
tham dự thì em không bao giờ có thể nhận rõ niềm vui
và tình bạn tuyệt vời của CÁC CỤ CVA59. Ngồi bên
các chị, nhìn các anh thắm thiết mà em thấy thật xúc
động với lời nhắc nhớ của anh Dzũng, anh Độ. Nơi này
anh Lợi đã từng đến rất nhiều lần nhưng hôm nay
không còn bóng dáng Đỗ Đình Lợi chung hưởng nữa.
1 Một câu trong email đề ngày 12/9/2017 của bạn Đỗ Quý Toàn, viết:
Thằng Toàn này cũng xin cảm ơn các bạn Thảo, Độ, Dzũng, San, vân
vân và vân vân, cho một cơ hội gặp lại nhiều bạn bè ... một lần nữa
trước khi ....
128 Cuối Đời Nhìn Lại