Page 129 - CDNL-2018Flip
P. 129
Đến 7:30 giờ chú em gọi lại cho biết chú đang có cái
laptop trong tay. Tôi thở phào nhẹ nhõm !
Nhưng câu chuyện chưa chấm dứt ở đó, còn một chút
rắc rối nữa phải giải quyết. Đó là thứ Ba tới (ngày 25)
tôi sẽ đi Canada 2 tuần, cần có cái laptop đó. Hơn nữa
trong máy lưu trữ tất cả hình ảnh và những files mà tôi
đang soạn thảo cho một website nói về cuộc họp mặt
của nhóm bạn Thân hữu Điện lực vừa tổ chức xong
hôm đầu tháng ở Hawaii. Sau khi tính toán các phương
tiện khả dĩ có thể áp dụng, như gửi qua FedEx, qua
UPS, hay gửi xe đò Hoàng, v.v.. tất cả đều có điểm này
hoặc điểm nọ không hoàn hảo, lại thêm được bà xã
khuyến khích (nhận làm tài xế), tôi quyết định lái xe
xuống nhà chú em lấy máy về.
Sáng hôm sau (thứ Năm 20/9) hai vợ chồng tôi mướn
một xe nhỏ (mướn xe mới đi đường xa cho chắc ăn),
khởi hành từ nhà ở Livermore lúc 7:30. Chạy một
mạch trực chỉ nhà chú em ở vùng Northridge (thuộc
Los Angeles County) cách nơi tôi ở khoảng 500 km.
Lấy laptop, kiếm một tiệm ăn, “đánh một bữa” no nê,
bù cho tối hôm trước ăn không ngon ngủ không yên.
Rồi lái xe về. Tôi bước vào nhà đúng 6:10 chiều cùng
ngày. Tổng cộng đã đi hơn 1.000 km, trong vòng 10
tiếng rưỡi đồng hồ. Như các bạn đã biết dạo gần đây
tôi chỉ lái xe liên tục 2 tiếng là phải nghỉ, nên chuyến
đi gần như 80% do bà xã tôi cầm tay lái. Do đó mà trên
chủ đề (subject) của email này tôi đã (khoác lác) viết
rằng chính “bà xã lái xe đưa tôi đi đón nàng (người
tình không chân dung của tôi)”
Xuân Mậu Tuất 123