Page 127 - CDNL-2018Flip
P. 127

đồng hồ, thắt lưng, cell phone, tiền cắc, giầy và nón,
            v.v... Hai trays lần lượt chạy qua scanner, không gặp
            trở ngại gì. Lúc đó hành khách khá đông, không tiện
            đứng ngay tại dây chuyền, làm cản trở người đi sau, tôi
            ôm đồ đạc đến cái bàn phía xa để thu xếp cho thoải
            mái. Vừa backpack vừa trays, tất cả 3 món, mà chỉ có 2
            tay nên tôi chồng 2 trays lên nhau. Cái “tray” (tạm gọi
            là số 1) có laptop nằm dưới, cái “tray” kia (số 2) nằm
            bên trên. Vì chỉ có một laptop mỏng dính nên “tray” số
            1 nằm thọt lỏn bên dưới tray số 2. Thủ phạm chính là
            chỗ này.

            Tôi thủng thẳng đi giầy, cất đồ vào túi, đeo thắt lưng,
            đội  nón.  Quay  nhìn  lại  trong  “tray”,  thấy  trống  trơn
            không  còn  gì  nữa,  tôi  cứ  thế  tà  tà  kéo  backpack  (có
            bánh xe) đi. Quên bẵng cái laptop nằm sát đáy “tray”
            số 1 phía dưới, bị cái “tray” số 2 chồng bên trên che
            khuất.

            Ngồi tại phòng đợi, còn sớm cả tiếng đồng hồ, tôi lấy
            sodoku ra chơi (một trò chơi, gồm những con số, giống
            như  “ô  chữ”, rất  lôi  cuốn).  Trong  lúc  ngồi  chờ,  tôi
            loáng thoáng nghe trên hệ thống phóng thanh của phi
            trường, loan báo có ai để quên laptop, hãy ra nhận lại
            tại bàn kiểm soát an ninh. Lời loan báo được lập đi lập
            lại 2, 3 lần. Mải mê với trò sodoku, tôi tỉnh bơ, không
            mảy may một chút nghi ngờ gì, đó là laptop của mình.
            Trong bụng còn thầm nghĩ : "Cái tên nào mà đãng trí
            đến thế, đem theo laptop cũng không nhớ !".

            Chiều hôm đó về đến nhà, nghỉ ngơi tắm rửa đâu đó,
            ngồi xếp  hành  lý  ra,  tôi  mới  rụng rời  phát giác  ra  là



                                                    Xuân Mậu Tuất  121
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132