Page 60 - CDNL-2018Flip
P. 60
Ngũ thường” của Khổng Tử, với nguyên tắc, với
những quy định trong luật pháp dưới mọi chính thể của
xã hội…
Có phải những định chế ấy chỉ là những “cái
thòng lọng” mà con người đặt ra để tự thắt cổ mình,
nhưng con người vẫn rêu rao là chân lý cuộc sống…
Sao con người quá ác độc và ngu muội? Vẫn vui
nhận một cách thoải mái cùng hãnh diện được chui đầu
vào “cái thòng lọng bọc nhung” ấy! Và cứ:
(1)
“…Khư khư mình lại buộc mình vào trong.”
Có bao giờ tao và chúng mày ngồi định tâm mà
nhìn thẳng, nhìn thật kỹ vào bản thể nguyên thủy con
người của mình chưa?
Từ cục thịt đỏ hỏn, thoát thai qua lòng mẹ, lớn lên
trong cuộc sống, rồi bị phân hủy theo thời gian và cuối
cùng là tro bụi trở về với cát bụi.
Đó là lẽ thường, nhưng sao lại chẳng bình thường
chút nào?
Để bào thai được sinh tồn, trái tim nhỏ bé phải co
thắt, theo hơi thở cho máu chảy điều hòa trong cơ thể,
giữ lại sự sống.
Có thế thôi!
Nhưng chỉ nhìn vào tầm quan trọng của trái tim bé
nhỏ mà con người đã thi vị hóa, mỹ từ hóa, đem biết
bao nhiêu màu sắc nhuộm vào nó…; đã gieo ấn tượng
với bao nhiêu ảo giác về hạnh phúc và đau khổ, tạo ra
bao nhiêu ước vọng và nhu cầu “không bao giờ đủ”
54 Cuối Đời Nhìn Lại