Page 57 - CDNL-2018Flip
P. 57

“Nếu thất bại thì nó chính là cái Mal nécessaire…
            hãy đọc truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư nói về Trái
            Sầu Riêng… Rồi mày sẽ…”

                 Nhớ mày, nhớ đoạn văn của nhà văn trẻ Đất Mũi
            (Cà Mâu) Nguyễn Ngọc Tư:

                 “Tôi thấy văn chương của mình (cả bản thân tôi
            nữa)  sao  mà  giống  như  trái  sầu  riêng  quá  trời,  có
            người thích khen thơm; có người bưng mũi quay đi chê
            nặng mùi. Nhưng khi bắt đầu kết trái, sầu riêng đâu
            định trước sẽ tặng cho riêng ai, nên chẳng bẻ mình, bẻ
            mẩy để lấy lòng người…”

            …, mà tao mới dám nói thật lòng mình… và tiếp tục
            cầm bút, để giờ đây ngồi viết lá thư dài này làm quà
            cuối cho anh em trong gia đình “Ăn Và Chơi”, cũng
            như để tưởng nhớ đến mày.

                 Chắc  sau  đó…  gác  bút  chui  vào  cái  vỏ  ốc  của
            mình.
                 Chúng mày  ơi,  gần  trọn  cả  đời  người,  chúng  ta
            tích  lũy  được  những  gì  đây?  Cả  một  mớ  kiến  thức
            khổng lồ, nhưng chỉ là vay mượn. Cả một gia sản vĩ
            đại, chỉ là giả tạm. Chi tiêu bao nhiêu, ăn ở bao nhiêu
            hay chỉ “mong có”… để ngồi mà ngắm nhìn “thành
            quả” cho thỏa mãn lòng kiêu hãnh của mình!

                 Cha  mẹ  sinh  con  ra,  dù  trai  hay  gái,  cũng  tìm
            những mỹ từ mà đặt tên với bao ước mơ và hy vọng.

                 Đứa trẻ lớn lên cắm cúi học hành để tìm cho mình
            một học vị, để chọn một ngành nghề cao sang, mà sau




                                                     Xuân Mậu Tuất  51
   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62