Page 52 - CDNL-2018Flip
P. 52
Mỗi độ xuân về gặp nhau như thông lệ… Vui thì
ít mà buồn thì nhiều… Mỗi lần gặp nhau là mỗi lần
thiếu vắng bóng nhau…
Nhìn lại nhau chỉ thấy những cụ già lụm khụm, cố
gắng lê bước để tìm nhau, để tìm lại quá khứ, để tìm lại
hình bóng những ngày tháng đã qua.
Điều vui nhất là không thấy thiếu một ai khi đếm
trên đầu ngón tay khẳng khiu về tên những đứa bạn già
còn lại.
Thật buồn!
Thế là đã qua vừa đúng sáu mươi năm.
Cũng từ gốc cây điệp cổ thụ nhìn phía sau là biệt
thự của tài tử Lê Quỳnh cùng danh ca Thái Thanh, nhìn
lên lầu hai ta thấy cửa sổ của lớp 3B6, nơi mà cả đám
học dốt và quậy phá đóng đô ở cuối lớp, xóm nhà lá,
tao lại nhớ mày.
Mày ơi, nơi đây tao với mày có quá nhiều kỷ
niệm.
Giữa mày và tao, chúng mình tuy có cả trăm điều
thân mà không tránh được vạn điều buồn. Tao đã hy
vọng mày sẽ là phiên bản thay thế cho thằng bạn nối
khố ở Hànội từ thời ấu của tao trước năm năm tư.
Tao như cục đất, còn mày lanh lợi, ma mãnh,
nhưng vẫn coi nhau như anh em trong gia đình. Cơm
cùng mâm, cùng có hai bà mẹ, hai gia đình. Khi đi học,
tao mày cùng chung một lớp, ngồi cùng bàn trong xóm
nhà lá.
46 Cuối Đời Nhìn Lại