Page 47 - CDNL-2018Flip
P. 47

Đâu còn chòi canh, chốt gác và những ngôi mộ cổ
            trong nghĩa địa hoang, nơi mà có những ngày tao và
            mày ngồi gác dưới sương lạnh về khuya, dựa lưng sát
            nhau, chung điếu thuốc, nói chuyện tâm tình.

                 Tao đã về tìm lại kỷ niệm ở trường xưa Thủ Đức.
            Dấu  vết  xưa  chỉ  là  doanh  trại  Quân  Đội  Nhân  Dân,
            quân trường xưa nay đã thu hẹp vì chung quanh doanh
            trại mới này là những cơ sở sản xuất, tổ hợp, hay hợp
            tác  xã…  Chỉ  còn  lại  ngôi  đình  Phong  Phú  ngày  nào
            chơ vơ và lạc lõng lọt giữa rừng nhà trong khu phố.

                 Dạo ấy, chúng mình sống cho nhau hơn cả tình
            huynh đệ chi binh mà tao đã gửi cho chúng mày qua
            bút ký: “Tuổi già và kỷ niệm.”

                 Mày ơi! Mày còn nhớ tao đã phải mượn chiếc xe
            Honda dame của mày để có nhiều chiều thứ bảy cùng
            người thương dạo phố… mượn mày bộ complet dùng
            trong ngày lễ cưới khi tao lập gia đình…

                 Và tình anh em kéo dài cho tới hôm nay dù “nghìn
                              (1)
            trùng xa cách!”
                 Mày có nhớ vào những tháng năm, khi nhà chúng
            mình cùng chung xóm nhỏ. Những ngày đầu năm cô
            đơn vì gia đình xé lẻ, nên tao vui nhờ bầu không khí
            ấm cúng của gia đình mày. Những miếng bánh chưng
            chiên dòn ép mỏng – mà tao học cách làm bếp của mẹ
            – bấy giờ không còn dành cho gia đình nhỏ riêng tư
            trong  ngày  xuân  nữa,  mà  mang  đến  cho  gia  đình
            mày… và tao.

                 Thế mà đã hơn ba mươi năm rồi nhỉ!



                                                     Xuân Mậu Tuất  41
   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52