Page 43 - CDNL-2018Flip
P. 43

Bây giờ chúng mày đang ở đâu? Còn tao tuy sống một
            chỗ mà cứ tưởng như lang thang…

                 Với  chúng mày, giờ  này  chúng  mày  đang  sống
            tha phương mà cứ tưởng nơi đó là quê hương thật của
            mình!

                 Còn tao sống trên đất nước hết chiến tranh mà quê
            hương  xưa,  nơi  chôn  nhau  cắt  rốn  vẫn  mãi  chưa  về
            được. Nghĩ đến lại thấy bùi ngùi. Lắm lúc tưởng mình
            như  kẻ  lạc  loài,  tha  phương  như  chúng  mày  nơi  đất
            khách quê người.

                 So sánh cuộc sống hiện tại của chúng mình cũng
            có đôi điều khác biệt:

                 Chúng mày còn có thêm quê hương thứ hai để mà
            sống, có nơi để mà nhớ và có chốn để mà về. Còn tao,
            tuy sống trên đất nước mình mà như kẻ lạc loài, không
            còn nơi để yêu, để thương, để nhớ, để đến và để đi!
                 Chẳng khác gì chúng mày, thôi cũng đành.

                  Để quên đi nỗi nhớ và niềm thương, tao quay về
            sống  trong  kỷ  niệm,  trở  lại  chốn  xưa,  tìm  bóng  hình
            người quen cũ.

                 Mà về chốn xưa chỉ thấy “đường xưa đầy lá úa,
                                      (1)
            lối xưa vàng dấu chân”

                 Trọn đời mình có cả một chốn đi về.
                 Biết đi đâu, và về đâu trước! Có biết bao người
            yêu thương để mà nhớ, biết bao chốn cũ để mà tìm, nên
            tao đành buông xuôi theo dịp may của những chuyến
            đi, tới đâu, tìm lại kỷ niệm đó.



                                                     Xuân Mậu Tuất  37
   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48