Page 44 - CDNL-2018Flip
P. 44

Có lẽ nơi yêu thương nhất vẫn là quê mẹ, nên dù
            xa bao năm, tao luôn ước mong có lần trở về … Và
            bây giờ tao đã về, nhưng lại về trong tuổi xế chiều, sau
            gần  sáu  mươi  năm  cách  biệt  để  mà  càng  thêm  nuối
            tiếc….

                  Con đường đất đỏ và con đê xưa nay đã trải nhựa,
            có thêm chòi canh, chốt gác… Những hình ảnh đẹp của
            bến đò ngang, của lũy tre xanh, của cây đa đầu làng
            cũng như những ngôi đình cổ kính biến mất với danh
            nghĩa mở mang theo đà tiến bộ.

                 Tao buồn bã, quay  về Hà thành để tìm  kỷ niệm
            xưa nơi phố cũ.

                 Tao tìm về nhà mày chỉ thấy toàn người xa lạ và
            rêu phong trên những bức tường tróc lở, còn mày, mày
            cũng đi rồi, mới vào Nam…

                 Nhớ ngày chia tay, chúng mình rớm lệ nhìn nhau
            không nói… Biết bao nhiêu hẹn hò, lẫn đợi mong rồi
            cũng trôi theo dòng thời gian biền biệt...
                 Bao  nhiêu  kỷ  niệm  êm  đẹp  thời  ấu  thơ  đều  trôi
            theo giọt mưa ngâu ngày tiễn biệt… Chiếc xe nhà binh
            chở  đoàn  người  tha  hương  ra  phi  trường  trong  buổi
            sáng mờ sương có mưa bụi lất phất bay… Biết bao giờ
            trở lại…

                 Quá khứ của thời thơ ấu về Hà nội và quê xưa chỉ
            còn trong hoài niệm.

                 Nay  trở  về,  tao  lại  được  nhìn  mưa  giọt  thu  của
            thuở  nào  nhưng  chỉ  “Thương  những  hạt  mưa  buồn



            38   Cuối Đời Nhìn Lại
   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49