Page 45 - CDNL-2018Flip
P. 45

(1)
            trong kỷ niệm.”
                 Chúng mày ơi, khi vượt qua nấc thang khó nuốt –
            Tú Tài toàn phần – thì chúng mày cắm cúi học hành
            tiếp, còn tao ôm mộng tự lập, lang thang, giang hồ vặt,
            bán lại mớ kiến thức hạn hẹp mà kiếm đồng bạc lẻ chỉ
            đủ thuốc lá, cà phê qua ngày!

                 Tỉnh ra lại than thân trách phận “sinh bất phùng
            thời!”

                 Có  hay  không  cũng  nên  quay  về  núi,  vui  cùng
            thầy mới và bạn mới.

                 Chúng mày  ơi,  tao bước vào giữa  tuổi ba  mươi
            mới quay về với sách vở, với từ chương thì đã muộn
                                                            (1)
            rồi! Nhưng dầu sao “…có còn hơn không”
                 Qua bốn năm, tuy có nhiều bạn mới, riêng tao –
            sinh viên già – nên học thì ít mà kiếm sống thì nhiều,
            do đó cũng trở thành kẻ xa, người lạ… Và chúng ta chỉ
            sống bên nhau với chung ý niệm là đồng môn…

                 Sau ngày tốt nghiệp, chúng ta cùng lao vào cuộc
            sống trên mọi ngả đường đời với niềm tin và mơ ước.
            Có kẻ thành, người bại, có một số phải nhập ngũ, có
            tao.

                 Dù sao thì trong đời quân ngũ cũng chẳng thiếu gì
            kỷ niệm, đầy ắp cả vui lẫn buồn… với các bạn đồng
            môn và bao người bạn mới.

                 Nhưng  tìm  quanh  chỉ  thấy  chúng  mày…  những
            thằng bạn “Ăn Và Chơi” (Chu Văn An) từ thời Trung
            học…  chỉ  còn  chúng  ta,  chúng  ta  chung  niềm  vui,



                                                     Xuân Mậu Tuất  39
   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50