Page 54 - CDNL-2018Flip
P. 54
Tất cả chúng mày ơi, có quá nhiều kỷ niệm cả vui
lẫn buồn của chúng mày với tao từ khi tao được làm
MÕ Vác Ngà Voi cho chúng mình…
Kể sao cho hết …
Thôi kỷ niệm vẫn chỉ là kỷ niệm.
Tuy vẫn gọi nhau bằng hai tiếng mày tao, nhưng
sao giữa chúng mình còn có “cái gì cách ngăn nho
nhỏ?”
Gửi những người bạn đã ra đi mãi mãi….
Chúng mày thân thương ơi! Dù đã chia xa, tao
vẫn dùng bốn chữ này để luôn nhớ đến nhau. Nhìn
dưới khía cạnh tâm linh, tao nguyện ước cùng mong
muốn những lời chân thật có thể giao cảm với hương
linh chúng mày…
Nếu không, điều đó nó vẫn tồn tại trong tao, hoặc
chỉ là nhóm chữ vô nghĩa, vô duyên, chơ vơ lạc lõng
trong lá thư này.
Biết bao lần, chúng tao cùng đến tiễn đưa chúng
mày.
Mỗi khi tao được tin qua điện thoại, qua mạng,
hay bạn bè báo tin về những thằng bạn đồng môn, dù
thân, dù sơ, dù xa, dù gần, dù ở nhiều phương trời cách
biệt, hay ngay tại nơi này… vừa nằm xuống, tao vội
mở computer cắm cúi viết:
48 Cuối Đời Nhìn Lại