Page 59 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 59
thương với các quan Tàu về việc này. Cha tôi có hai
con ngựa rất to, một con đen một con trắng được một
chú lính chăm sóc rất cẩn thận. Tôi thường hay ra xem
ngựa ăn cỏ. Chú lính muốn cho tôi cưỡi thử nhưng tôi
sợ nên chỉ đứng ở khoảng cách vừa phải để xem ngựa
thôi. Lúc ấy ở tuổi lên năm, tôi rất lạ thấy một con
ngựa có tới năm cái chân, cái chân ở dưới bụng cứ toài
toài muốn bước xuống đất mà không với tới được. Tôi
nhất định phải cho cha tôi biết điều tôi khám phá ra.
Một buổi chiều tôi ra tận cổng đón cha tôi đi kinh lý
về. Cha tôi vừa xuống ngựa là tôi đã chạy ra níu tay
cha tôi kéo về phía chuồng ngựa. Cha tôi tỏ ra rất ngạc
nhiên hỏi chuyện gì thì tôi nói ngay, để con chỉ cha
xem con ngựa trắng có tới năm chân chứ không phải
bốn chân như con ngựa đen đâu. Ra tới nơi thì tôi
chưng hửng khi không thấy chân thứ năm dưới bụng
con ngựa trắng nữa, nó biến đâu mất rồi. Cha tôi cười,
xoa đầu tôi bảo, có thể ngày mai nó sẽ mọc lại.
Ở làng Kim Lũ, mẹ tôi vừa làm ruộng vừa nuôi
tầm dệt tơ với sự phụ giúp của các anh chị tôi. Ngày
nào anh cả tôi cũng dành ra một buổi dạy tôi học.Đây
là những giờ phút tôi sợ và ngán nhât. Vì sau buổi học
nào đầu tôi cũng đầy những cục u do anh tôi cốc. Mẹ
và chị tôi rất thương, thường bảo anh tôi có phạt thi
dùng roi vọt mà phạt chứ cốc lên đầu chỉ làm tôi mụ
Xuân Kỷ Hợi 53