Page 128 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 128
chỉ ham thi phú, anh ra trường với cấp bậc Trung Sĩ. Vì
học ban Văn Chương nên anh có chút vốn Anh Ngữ và
được cho làm Thông dịch viên. Tuy là Trung Sĩ nhưng anh
chơi với toàn cấp Tá và được các ông này rủ đi cà phê, cà
pháo tối ngày trong đó có Thiếu Tá Đặng văn Tiếp tức dân
biểu Đặng Văn Tiếp, người đã bị Bùi Đình Thi đánh chết
trong tù cải tạo theo lời tố cáo của Linh Mục Nguyễn Hữu
Lễ.
Trong số các bạn Chu Văn An ra trường cùng năm
1959 với tôi, Chu Toàn Chung là người tôi không thân lắm
nhưng lại là người tôi rất quý mến vì tính tình hiền lành, dí
dỏm và dễ mến của anh. Anh không bao giờ đem chuyện
xấu của người khác ra nói. Không ưa ai thì anh không nói
chuyện, thế thôi. Đôi khi anh cũng trêu chọc bạn bè, nhưng
bằng những câu thơ trào phúng ý nhị và vô hại. Cho nên
bạn bè của anh không những không giận anh mà còn lấy
làm thích thú chẳng hạn như bài “Nghe phôn” dưới đây mà
anh đã làm để chọc tôi mà bà xã tôi đã ghi lại được như
sau:
Cứ mỗi lần nghe thấy tiếng phôn,
Làm San sợ đến kinh hồn vía,
Chỉ e em bé từ đâu đó,
Kêu lại Bà nghe lại ốm đòn.
Tiếc rằng sợ đấy vẫn ham nghe,
Chứng tỏ San ta vẫn sính chè,
Mỗi bận đầu phôn này nũng nịu,
Nghe rồi Thầy Cãi ngẩn tò te.
Anh Chu Toàn Chung rất thích làm thơ nhất là thơ
tình. Nói tới thơ tình, người ta phải nói tới thơ của anh. Bạn
bè của anh thường gọi anh là nhà thơ chuyên trị thơ tình.
Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59 Trang 119