Page 129 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 129

Anh có bút hiệu là Nguyên Thủy. Mặc dầu là một nhà thơ
            nổi tiếng, nhưng rất ít người biết bút hiệu này của anh vì
            thơ của anh không được anh gửi đăng báo hay gửi lên các
            diễn đàn. Anh cũng chẳng đem in thành tập để lưu giữ. Cho
            nên đi tìm thơ của anh để đọc thật là khó. Ai thích thơ anh
            thì anh đọc cho nghe như bài thơ “Cô hàng cà phê” dưới
            đây đã được anh Phạm Ngọc Anh ghi lại như sau:

                       Cà phê nhớ chỉ một phần,
                       Nhớ cô chủ quán trăm ngàn lần hơn.
                       Cà phê hay tóc cô thơm,
                       Ngẩn ngơ nhì nắng hoàng hôn nhớ người.
                                        *
                       Mỗi lần tôi ghé quán cà phê,
                       Bịn rịn bên ai chẳng muốn về,
                       Cứ vậy đứng ngồi dăm bẩy lượt,
                       Về thì nhơ nhớ, ở thì quê.

                                        *
                       Từ cô mở quán đến hôm nay,
                       Tính nhẩm năm năm lẻ mấy ngày,
                       Song chẳng hôm nào tôi vắng mặt,
                       Điều này cô chủ cũng thầm hay.
                                        *
                       Tự hỏi hay là mình đã yêu,
                       Không yêu sao lại vấn vương nhiều?
                       Không yêu sao lại luôn thầm gọi?
                       Tên đẹp người ta sớm lại chiều?
                                        *
                       Đôi lúc nhìn cô đến ngẩn ngơ,
                       Cà phê trước mặt tự bao giờ,
                       Nhưng hồn phiêu bạt đâu nào thấy,
                       Chỉ thấy nghiêng trời đôi mắt cô.


            Trang 120                         Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59
   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134