Page 96 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 96

nhà Thầy Quỳnh, tôi chẳng bao giờ nghĩ đến thay quần áo
            gì cả, chỉ mặc một cái quần đùi, bây giờ gọi là quần lót, chỉ
            mặc ở trong nhà, chứ không phải là quần short có túi và
            thắt lưng để đi chơi, thế mà tôi chẳng ngượng ngùng gì cả,
            Vĩnh thì lại để ý, chế diễu và nhắc lại đến tận bây giờ. Vào
            Saigon, tôi đến nhà Vĩnh chơi có khi mấy ngày một tuần,
            lên gác vào phòng ngủ như người nhà, lại được bác gái cho
            ăn xôi lúa, ngon tuyệt. Một hôm khi đã lên Đại Học, đến
            giờ tôi vẫn còn nhớ như in, tới nhà Vĩnh, leo lên gác, Vĩnh
            không có nhà, thấy ở đầu giường có 1 khẩu súng colt 45,
            táy máy, tôi cầm súng lên, chĩa xuống sàn gỗ, không nghĩ
            là trong có đạn, rồi bóp cò thử. Một tiếng nổ ầm. Cả nhà tá
            hỏa, cô Huyền, em Vĩnh đang ngồi ở bếp, ngay dưới phòng
            ngủ, hốt hoảng chạy ra. May quá, đạn không trúng Huyền.
            Lạ là cả nhà không ai trách tôi một lời. Từ đó, tôi không
            bao giờ cho các con tôi chơi súng nữa, dù là súng plastic
            bắn nước.























                             Trước nhà Vĩnh ở Bàn Cờ.






            Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59                       Trang 87
   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101