Page 692 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 692
Dạ thưa các bác, mới hôm qua, bố cháu ngồi
dậy được, cụ còn lấy tay xoa xoa chòm râu và bảo
cháu:
- Thích ạ, hôm nay bố thấy đói con ạ, con
đem cái tô ra quán chị Ba mua cho bố, mà mua ít
thôi, nửa tô thôi con, nhớ là cháo trắng nghe con.
Cháo nước lèo ăn “tanh miệng” lắm !?
Thấy bố cháu nằm dài mấy ngày chẳng ăn
uống gì. Nay bỗng nhiên ngồi dậy đòi ăn, cháu
mừng quá, vội đem tô đi ngay và lúc ấy cháu cảm
thấy thương bố cháu quá. Cháu hy vọng tô cháo
lòng dù chỉ là mớ lòng heo lòng thòng luộc lên
cũng có hơi hướng của chất thịt mà có hơi thịt chắc
bố cháu chóng khỏi. Cháu chỉ nghe người ta nói
vậy nên tin vậy. Cả ngày, cả tháng, cả năm cứ đi
làm về, cơm nước xong đã 10 giờ tối là hai bố con
mỗi người một chiếu chờ 4 giờ sáng lại khép cửa ra
đi. Báo bổ có bao giờ được đọc, coi như cháu chẳng
biết gì về cách bồi bổ cho người bệnh như bố cháu.
Trong óc cháu lúc ấy chỉ có hai tiếng “cháo lòng”,
thế là cháu mua cho bố cháu và thêm mấy miếng
phèo mà chị Ba thái rất khéo tay, nó mỏng như lưỡi
mèo các bác ạ.
690 Một Đời