Page 696 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 696
Chén cháo bố cháu ăn dở dang, bắt cháu đem
cho con cún là vừa đừng phí của trời vừa thể hiện
chỗ thân tình với nhà hàng xóm là thế các bác ạ.
Nhưng vừa ngả lưng nằm xuống, bố cháu lại
gọi bảo cháu:
- Này con, lấy cho bố cái khăn mặt ướt để bố
lau người một chút. Bố thấy khỏe mà sao da thịt
nóng quá.
Cháu lau mặt rồi lau hết mình mẩy cho bố
cháu. Vừa định lấy cái áo nhà binh còn tương đối
mới để thay thì bố cháu gạt đi, bảo:
- Thời này vải vóc, quần áo khan hiếm, để
đấy... mà xài, mà này nếu chẳng may bố mày có về
với các cụ thì cứ thế này “mà đi” nghe con”. Mày
đạp xe 3 bánh, đũng quần chóng sờn lắm ... con ạ.
Thế rồi thưa các bác,
Bố cháu nằm xuống, gác tay lên trán. Sau
tiếng thở dài, bố cháu nhắm mắt như tìm giấc ngủ.
Cháu kéo tấm liếp che cửa xuống và cháu chợt thấy
ông Tư hàng xóm bước qua. Với giọng thì thầm hỏi
cháu:
- Ông cụ đòi ăn, chắc khỏe dần rồi chứ ?
694 Một Đời