Page 775 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 775
vài tiếng khóc nấc nghẹn phía sau làm ông không
cầm được nước mắt. Ông xót xa nhớ Mẹ, nhớ lời chị
ông dỗ dành ông : “Mẹ đi chơi ở một nơi nào xa
lắm, lớn lên em sẽ thấy Mẹ về...” Ông liếc nhìn
sang mộ chị ở kế bên, thầm thì trong nước mắt, ông
gọi “Chị ơi” !.
Sau ba tuần trà nước. Lễ chiêu hồn đã xong.
Tất cả các khăn tang được đem hóa trước mộ. Ông
Châu lặng lẽ đến quỳ trước mộ chị, ông tháo khăn,
giơ ngang trước mặt : “Thưa chị, ngày Mẹ mất chỉ
có một chiếc khăn của chị đưa Mẹ đi. Hôm nay em
đội chiếc khăn này để đón Mẹ về Nam. Xin chị tha
thứ cho em”.
Trong ánh sáng của mấy ngọn đuốc. Mộ đã
phá xong. Cách mộ chừng hai mươi bước chân, có
hai người đang nhóm củi, dưới một thùng thiếc
hình trụ đặt ngang. Phía trên là nắp mở có khoen
cài ... Đấy là lò “hóa thân” theo kiểu thủ công
nghiệp, vì nơi đây chưa có lò thiêu. Nhưng lúc đó
ông Châu chưa để ý vì ông còn đang mải nhìn vào
chiếc tiểu sành chứa xương cốt mẹ ông đang được
đưa lên. Cũng vừa lúc ấy, một người có lẽ là trưởng
nhóm, thắt dải khăn đen ngang trán tiến tới. Ông
đốt bó nhang cháy bập bùng, ra đứng phía trước
TỪ BĂNG 773