Page 777 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 777
Ông không dám nói thật cái khó chịu của toa
ghế mềm. Ông mỉm cười bảo :
- Cậu ngồi toa máy lạnh không quen, cứ bị ói
hoài. Thôi cứ mua toa ghế cứng cho cậu.
Chiều hôm ấy, ông lên toa ghế cứng. Ngồi một
hai phút thì không sao, nhưng ngồi lâu và nhất là
khi tàu chạy thì biết đá biết vàng ngay. Ông cảm
phục những nhà ngôn ngữ học của Cục đường sắt
quá. Rõ ràng mỗi loại vé ở đây họ đã cho đám hành
khách trung lưu hoặc nghèo khó hiểu được: trong
cái sướng có cái khổ và ngược lại.
Ông Châu chọn cái khổ thân xác để được thoải
mái tinh thần. Nhất là ông đang đưa mẹ ông về.
Ông để Mẹ, ít ra cũng phải ở nơi tạm có chút không
khí mát mẻ, trong lành. Ôm chiếc ba lô trước ngực,
ông tưởng như hơi ấm của mẹ ông đang bao bọc
tấm thân non nớt mới bảy tám tháng trời của ông
xưa. Thế rồi từ ngày đó, tháng đó, năm đó, Mẹ
mang nguồn sữa ngọt, mang hơi ấm nồng nàn ấy ra
đi .... “Mẹ đi chơi xa, qua những cánh đồng xanh
lá mạ, qua những khu rừng đầy hoa bướm. Rồi lớn
lên em sẽ thấy Mẹ về ...”
TỪ BĂNG 775