Page 783 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 783
này rằng: Tháng giêng cho tôi nhiều niềm đau,
nỗi nhớ quá. Bởi vì từ nay trên con đường 3/2
chạy từ Phú Lâm đến nhà tôi không còn bóng
dáng Phúc Thành tới họp mặt khai xuân cùng bạn
bè mà chúng tôi đã cố vun đắp hơn hai mươi năm
trời. Chúng tôi nói cười chửi nhau vung cán tàn
như hồi đi học. Mày tao làm ngôn ngữ cửa miệng
chẳng có anh anh tôi tôi cái quái gì trên cõi đời
mây chó này (chữ của Trần L. Giang).
Tôi viết lan man dông dài quá chẳng vào
đâu. Bởi vì cứ nghĩ tới điều này thì lại dính dáng
tới điều khác có hình ảnh, việc làm của Thành xen
vào.
Vậy tôi xin đi vào ngày thứ nhất. Đó là:
02 Tết Nguyên đán năm Nhâm Thìn
(24/1/2012): Mới 6g30 sáng Thành nói như khóc
gọi tôi: “Dzũng báo tin thằng Lợi chết rồi“. Tôi hỏi
lại: “Nó chết hôm nào?”
– “Mai mày lên tao, tao mở máy cho mà
đọc“.
Tôi ừ và cúp máy. Nghĩ tới Lợi đã ra đi. Lòng
thằng bạn nào của nó mà chẳng buồn. Tôi cũng vậy.
Tôi lấy điếu thuốc hút, nuốt khói thật sâu.
TỪ BĂNG 781