Page 90 - CuoiDoiNhinLai-16_CanhTy
P. 90

vừa  tắt,  khi  những  người  cảnh  sát  nhảy  xuống  xếp
             hàng dài bắt đầu làm phận sự thì hầu hết những ngọn
             đèn lờ mờ trong dãy nhà lụp xụp bên kia đường dựa
             bàu nước đồng loạt tắt. Tiếng la ơi ới, tiếng kêu nhau
             ầm ỉ, tiếng chạy thình thịch và tiếng ùm ọc, bì bõm

             của  vài  người  nhảy  xuống  nước,  lội  trốn  vang  dội
             trong đêm. Đàn ông từ những căn nhà tắt đèn đổ ra
             đường giả bộ thanh nhàn thơ thẩn như người đi hóng

             gió sông. Đàn bà thì chẳng thấy ai. Mấy ghe thương
             hồ bật đèn lên sáng một khúc sông, người trên ghe ra
             trước mũi ngồi hút thuốc bàn tán…

                  Sau một hồi bao vây và lục lọi, lính bắt được vài
             chục gái, một số chịu trận trốn trong buồng, trong nhà

             tắm, trong cầu tiêu bị lôi ra. Một số ôm cột xi măng
             dưới nước bị rọi đèn pin vô mắt, ngoắc lên. Ướt loi
             ngoi, chậm chậm bước lên bờ cỏ.

                  Tiếng một mụ chủ chứa than với người lính quen
             mặt:

                  ‘Trời ơi, bộ mấy ông ghét dân Cầu Hàn lắm sao
             mà suốt ba tuần liền tuần nào cũng bố. Điệu nầy tụi

             em chắc dọn đi chỗ khác làm ăn chớ ở đây đói hết sao
             sống?’

                  Người lính trẻ cười hiền:





             80                                       Cuối Đời Nhìn Lại
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95