Page 87 - CuoiDoiNhinLai-16_CanhTy
P. 87

Tuy không vừa ý với lời dè bỉu của vợ, Chú Ba
             Huê cũng làm thinh không thèm trả lời trả vốn gì hết.
             Chú đặt gói gà lên bàn nước, đi ra nhà sau lui cui soạn
             đem lên hai cái dĩa bàn thang, bày biện cúng kiếng.
             Vợ chú bây giờ mới đủng đỉnh bước xuống giường,

             miệng vẫn ỷ ê ỷ a mấy câu ca một bài Tứ Đại Oán
             thảm sầu.

                  Bực mình chú Ba phê bình nhẹ nhàng:

                  ‘Má  con  Én  ca  bản  xưa  không  à!  Đời  bây  giờ
             người  ta  ca  Vọng  cổ  tân  thời  sáu  câu  32  nhịp  theo

             cách  của  Bảy  Cao,  Thanh  Tao,  Năm  Phồi  không  ai
             còn ca kiểu xưa như kép Từ Anh, Tám Thưa hay cô
             Ba Soạn nữa đâu.’

                  Chị vợ nổi hứng cất giọng thân mật:

                  ‘Nghe chị ca Máu Nhuộm Phụng Hoàng Cung nè
             em! Em mà phán là chị ca dở tối nay chị nhịn cơm
             cho em biết.’


                  Chú Ba ngó vợ bằng cặp mắt của người tình.
                  Và Má con Én nói lối dài trước khi vô giọng cổ

             xuống xề nghe ngọt lịm kiểu tài tử đẹp trai Năm Phồi.

                  Người chồng đưa tay bẹo má vợ. Thưởng.

                  Con Én, ở đâu chạy vô xem giửa hai người, nó
             thở hào hển mà vẫn liếng thoắng:


             Xuân Canh Tý                                             77
   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92