Page 229 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 229

Vồ vừa chỉ vào Thành... biết ở đâu mà “toi” có cuốn
             “Ðà Lạt Không Nắng” vậy.

                   Dương Kiền có vẻ bất nhẫn, khi thấy Miện Vồ

             không chút e dè, kiêng nể:
                   -  Ê,  Miện...  làm  gì  mà  như  Trương  Phi  thế.

             Chuyện đâu còn có đó, vội gì.

                   Miện Vồ khoát tay:

                   - Tao lây tính của thằng Thành. Làm gì làm cho
             lẹ.  Vả  lại  mọi  người  cũng  phải  thông  cảm  cho

             Thành, mấy năm rồi nó mới được dịp về thăm gia
             đình thăm Sàigon nên gặp chuyện gì, giải quyết cho
             lẹ, để còn rộng thời giờ du hí.

                   Chữ  quả  là  cáo  già.  Tuy  chưa  biết  rõ  câu

             chuyện, nhưng lão cũng ngửi thấy có điều không ổn,
             có điều bất lợi cho lão, khi thấy Miện Vồ nói chuyện
             mà như có ý gây với lão khi đề cập tới cuốn “Ðà Lạt

             Không Nắng”. Vì thế, nghe Dương Kiền trách Miện
             Vồ, lão vội lên tiếng:

                   - Anh Miện nói đúng, không nên để người ở xa
             đây  mất  thời  giờ  quý báu vì những  chuyện không

             đâu....

                   Quay qua Thành, lão lấy cảm tình:



             Xuân Nhâm Dần                                           219
   224   225   226   227   228   229   230   231   232   233   234