Page 230 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 230

- Nào ông bạn, có chuyện gì, xin cứ cho ngu đệ
             đây biết... Anh em cả, ông đừng ngại.

                   Vẫn Miện Vồ:

                   -  Thằng  Thành  muốn  biết,  tại  sao  bạn  lại  có
             cuốn “Ðà Lạt Không Nắng” trong tay, rồi lại đem in

             khơi khơi, như là tác phẩm của mình vậy. Ngoài ra
             nó muốn biết Cẩm Thược bây giờ ra sao?

                   Nghe  Miện  Vồ  nói,  mặt  Chữ  thoáng  bối  rối,
             nhưng  lão lấy lại  bình tĩnh rất nhanh, sau  một cái

             liếc trộm mọi người:

                   - Cẩm Thược là em... con chú họ của tôi. Cô ấy
             đã chết cách đây mấy năm. Trước khi chết, Thược
             trao  cho  tôi  cuốn  “Ðà  Lạt  Không  Nắng”.  Và  tuy

             không  nói ra, nhưng  tôi  nghĩ  là  cô  ấy  muốn  cuốn
             sách  này được  in....  Tôi nghĩ tôi  đã  làm đúng với

             ước nguyện của cô ấy.

                   Thành ngồi lặng đi, khi nghe tin Cẩm Thược đã
             chết. Và rồi không nói không rằng, vụt đứng dậy bỏ
             đi. Còn lại mấy người, Nhuận hỏi Chữ:

                   - Giờ tính sao đây?

                   Chữ nói với Miện Vồ:

                   - Ông tính giùm tôi với.



             220                                       Cuối Đời Nhìn Lại
   225   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235