Page 234 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 234

Chữ năn nỉ Miện Vồ:

                   - Bạn làm ơn giúp tôi, thu xếp để tôi được gặp
             ông Thành.

                   Miện Vồ:

                   - Chừng nào hai bên gặp nhau được?

                   - Tùy bạn sắp xếp. Lúc nào tôi cũng sẵn sàng.

                   Miện Vồ:

                   -  Ngoài  Thành,  sẽ  có  mặt  tất  cả  những người

             liên quan đến chuyện này.

                   Biết Thành chỉ ở lại được mấy ngày nên Miện
             Vồ  quyết định ngay ngày hôm sau sẽ gặp nhau tại
             Chung Nam. Lúc đầu Thành không nhận lời, Miện

             Vồ  phải  nói  mãi  hắn  mới  chịu.  Không  hiểu  sao,
             Thuỵ không tới. Trong bữa ăn lão Chữ cho biết Cẩm
             Thược sau khi bỏ gia đình đã theo bà sơ, trước dạy

             mình ở  bậc tiểu học, tình nguyện đến làm việc tại
             trại cùi. Về sau Cẩm Thược phần vì lao lực, phần bị
             lây bệnh, nên tuyệt vọng, đã tự tìm lấy cái chết.....

             Sở dĩ Cẩm Thược đặt tên cho cuốn truyện là “Ðà Lạt
             Không Nắng”, vì cô nhớ có một lần ông Thành nói
             với cô ấy, là ông Thành rất thích địa danh và khung

             cảnh Ðà Lạt, dù chưa một lần đặt chân lên đó, mà



             224                                       Cuối Đời Nhìn Lại
   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238   239