Page 55 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 55
đích chỉ cốt làm cho đám con nít như tụi tôi tránh xa
những nơi thờ phụng với các đồ cổ quý giá lư đồng
bát nhang lộc bình đồ sứ Giang Tây bầy biện trên
các bàn thờ chung quanh đền.
Buổi sáng ngày 2 tháng 10 năm 1949, đang
ngồi trong lớp học thì có người nhà vào xin phép
cho tôi về gấp. Biết là tin không lành, tôi vội vã vừa
đi vừa chạy, về tới nơi thì thấy các anh chị em tôi
đang quây quần khóc lóc bên giường Mẹ tôi. Sau
này tôi được biết Mẹ tôi cố gắng thở những hơi thở
cuối cùng để chờ tôi về nhưng không kịp ! Từ khi
không có tin tức gì của Bố tôi, Mẹ tôi đã suy sụp
tinh thần rồi lâm bệnh lao tâm suốt cả năm qua.
Sau ngày Mẹ tôi mất, anh chị em chúng tôi
phân tán nhiều nơi. Các anh chị lớn tản cư đi nơi
khác, vừa để kiếm cách sinh nhai, vừa tìm đường về
thành Hà Nội khi có cơ hội. Số còn lại ít tuổi hơn
tiếp tục ở lại nhà, sống chung với bà nội chúng tôi.
Thời gian này đã có nhiều gia đình dinh tê về tề
và trở lại Hà Nội. Sợ rằng nếu cứ tiếp tục để tôi sống
tại làng tôi sẽ trở thành đứa trẻ mồ côi thất học, nên
gia đình đã dàn xếp cho tôi 2 lần vào Hà Nội, ăn nhờ
sống gửi, cốt làm sao cho tôi có cơ hội tiếp tục học
hành.
Xuân Nhâm Dần 45