Page 56 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 56

Số phận  tôi  không  do  thiên định  mà  do  chính
             tôi quyết định lấy. Tôi được gửi lên Hà Nội 2 lần để
             trọ  học  trong dịp  hè. Lần  thứ  nhất  vào năm  1950,

             sống nhờ nhà bà dì và lần thứ nhì năm sau trú ngụ
             tại  nhà ông  cậu  tôi,  gia  đình có  nhà  in trên  đường
             Hàng  Cót.  Sống  tại  Hà  Nội  kinh đô ánh  sáng,  đời

             sống văn minh hơn Thái Bình, ăn uống sung sướng,
             nhất là những lúc được đi ăn kem bờ hồ hay đi xem
             ciné  Lửa  Hồng, tất  cả  đều  mới  lạ  với  tôi. Nhưng

             mỗi nơi tôi chưa sống được đủ nguyên tháng, chưa
             kịp nhập học khai trường thì tôi nhất định đòi trở về
             cuộc sống quê  mùa với bà nội tôi ở nhà quê Niềm

             Hạ,  chỉ vì  qua  nhiều đêm khó ngủ  tôi  đã nghe lén
             được những mẩu đối thoại của người lớn, hàm ý coi
             thường khinh rẻ thân phận của tôi, thằng bé  mồ côi
             không ai dậy dỗ.


                   Trở về quê Niềm Hạ sống thanh thản mộc mạc,
             cơm rau canh cà nhưng tôi thấy tâm hồn thoải mái,
             hàng  ngày  tôi  đi  bộ  5 cây  số  từ nhà  lên  tỉnh  Thái
             Bình để đi học.  Cũng may thời gian đó thầy Đinh

             Văn Lô  tản cư lên tỉnh mở trường tư dậy học và tôi
             đã được  học  trường  của  Thầy.  Năm  học  lớp  nhất,
             sửa soạn thi tiểu học, tôi được gửi lên tạm trú trên

             tỉnh để có nhiều thời giờ lo học bài.  Nơi tạm trú lại




             46                                        Cuối Đời Nhìn Lại
   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61