Page 114 - Cuồi Đời Nhìn Lại Xuân Giáp Thìn - 2024
P. 114

Nào có đâu sống động như bây giờ
                      Xứ Hà Nội nay đâu thơ mộng nữa.

                   Những người bán hàng rong thường tụ tập ở khu

             quanh hồ Hoàn Kiếm. Ngày đó họ không chỉ gánh
             quang gánh, dùng xe đẩy, mà còn đội thúng trên đỉnh
             đầu rất tài tình, không đổ bao giờ. Họ đi, miệng rao
             chân bước, nhưng cái cần cổ của họ chả biết cứng cỡ

             nào và tập luyện cỡ nào mới vững vàng như thế.

                   Ba tờ báo của thời thuộc địa lúc đó là tờ Trung
             Bắc, tờ Thực Nghiệp và tờ Khai Hóa... thêm dịch vụ
             cho các bé trai chạy rong rao bán báo. Chân chạy,

             miệng rao to:
                   “Báo đây. Báo đây. Báo tin nóng sốt đây.
                   Ông  A  đánh  bà  B...  Bà  B  chạy  trốn  mất  tiêu

             đây”...

                   Chưa kể các cậu bé đánh giầy trên phố. Các trẻ
             không rao, lặng lẽ xách thùng gỗ, ai gọi, hay chào mời
             được ai, ngồi xuống mở thùng đồ nghề, lấy hộp si ra

             chùi giầy khách.

                   Nhìn cảnh khách ngồi trên, gác chân cao, các em
             quì gối dưới đất, mặt cúi thấp cặm cụi chùi giầy, để
             thấy thế giới giàu nghèo, cách biệt và ngang trái.

                   Kẻ nhà giầu hồng hào, phì nộn mặt bóng như



             104                                       Cuối Đời Nhìn Lại
   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119