Page 129 - Cuồi Đời Nhìn Lại Xuân Giáp Thìn - 2024
P. 129
vào đây định vay tiền ông ta để trả nợ. Nhưng xuống
tới Vĩnh long lại không gặp ông ta. Tôi trở lên Sài gòn
thì cũng chẳng nên cơm cháo gì vì ông Út lúc này
cũng túng không thể giúp tôi được.” Ông Diệp văn
Kỳ bèn nẩy ra một sáng kiến nâng đỡ nhơn tài. Ông
liền đề nghị với Tản Đà để ông tặng nhà thơ số tiền
trang trải công nợ. Ông yêu cầu Tản Đà khi hết nợ rồi
vào Nam viết cho tờ Đông Pháp Thời báo (ông chỉ
yêu cầu thôi chứ không đặt thành điều kiện gì cả). Sau
khi cạn ly thứ ba, ông Tản Đà cao hứng nhận lời ngay.
Ông Diệp văn Kỳ mở bóp ra, lấy hai xấp bạc trao vào
tay nhà thơ một cách tự nhiên như hai người bạn đã
quen biết từ lâu. Ông Tản Đà cầm lấy cũng không
ngạc nhiên gì hết. Các văn hữu ngồi uống rượu không
cho là việc lạ vì ai cũng biết tánh phóng khoáng của
chủ nhiệm Đông Pháp Thời báo trong sự đối xử với
bạn làng văn.
Hai ngàn bạc vào những năm 1930, khi mà tách
cà phê đen có một xu, là số tiền rất lớn. Vậy mà ông
Kỳ trao thẳng tay ông Tản Đà không một điều kiện,
không một biên lai.
Sau đó ông Tản Đà đứng dậy cáo từ người bạn
mới và hẹn khi ra Bắc thu xếp công việc xong, ông sẽ
vào liền.”
Xuân Giáp Thìn 119