Page 132 - Cuồi Đời Nhìn Lại Xuân Giáp Thìn - 2024
P. 132

- Hỏng cả ông ạ !

                   Tôi hỏi cái gì thì ông thản nhiên cắt nghĩa :

                   -  Chỉ vay được hai chục đồng. Trả tiền nhà cũng
             thiếu tám đồng, tôi mua ít đồ để đánh chén, tất cả hết
             hai mươi đồng.


                   Rồi ông gọi cu Vang - một đứa đầy tớ tâm phúc
             của ông lúc ấy đã gần ba mươi tuổi - sắp sửa mâm bát
             và đem con vịt quay ra chặt.

                   - Chén đã ! Tiền nhà rồi lại xoay!

                   Dưới  ánh  trăng  vằng  vặc  của  tiết  cuối  năm,

             chúng tôi ngất ngưởng trên chiếc chõng tre kê ở giữa
             sân với chai rượu Rhum và cái ngông của ông Tản
             Đà, tưởng như vũ trụ không lấy gì làm lớn.

                   Anh em trong Nam hồi ấy hình như đều coi cái

             ngông là sự đương nhiên, nên không ai cưỡng lại.

                   Có lần ông Cử Tùng Lâm đã bị mắng oan vì nó.

                   Bấy giờ ông Tản Đà tuy trông coi phụ trương văn
             chương của Đông Pháp  Thời  báo nhưng công việc
             xếp đặt trang báo ấy thì là việc của ông Cử Tùng Lâm.

             Một hôm vì thiếu bài, ông Tùng Lâm mới phải thêm
             vào một bài thơ lai cảo. Khi báo ra, ông Tản Đà hạch
             ông Tùng Lâm về sự chuyên quyền ấy. Ông này cãi



             122                                       Cuối Đời Nhìn Lại
   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137