Page 198 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 198

Người có thể chia sẻ mọi việc với nhà em là anh Dzũng thì

            cũng bận. Sự vắng mặt của em hôm ấy, chúng em đã bàn với

            nhau là phải tạm dấu các anh các chị. Vì việc gì nếu xẩy ra thì

            cũng là chuyện định mệnh an bài, không nên biến ngày họp mặt
            thành ngày buồn riêng của mình.


                 Khi tiệc họp mặt vừa xong, nhà em vội vào bệnh viện thì

            cũng đúng lúc mẹ em ra đi. Đó là khoảng 12 giờ đêm.


                 Năm nay giỗ mẹ vẫn là ngày gần rằm tháng 8. Nhớ

            thương mẹ, em cũng bày ra mọi thứ, làm ít bánh để thắp hương,

            để hoài niệm về mẹ, về anh Luận, người anh thân yêu lúc nào

            cũng lo cho em gái từ lúc còn thơ cho đến khi em đã có chồng có

            con. Hình như trong anh, em vẫn cứ là đứa em bé bỏng của

            ngày xưa anh cõng em chạy giặc. Khi trộn nhân làm bánh em

            lại nhớ ngày xưa chồng em thường giúp em công việc này. Năm

            nay hiu hắt một mình, không ai đỡ đần cũng không ai vui hưởng
            nữa. Em cứ loay hoay rồi khóc mùi mẫn một mình như trẻ con.


            Những chiếc bánh nướng em làm vẫn ra lò xinh xắn. Cũng kịp
            Trung thu, dâng lên bàn thờ bố mẹ, lên người trăm năm kết tóc

            xe tơ. Một nỗi buồn nhè nhẹ nhưng sâu lắng trong lòng em. Nó

            không xoáy buốt chém gục em như một hai năm đầu nhà em mất.


            192   Cuối Đời Nhìn Lại
   193   194   195   196   197   198   199   200   201   202   203