Page 120 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 120
Đúng là kỷ niệm với Hạnh thì nhiều quá, nói sao cho
hết ! Nhớ là lần chót gặp Hạnh khi Bạn đi với Giáo sư
Nguyễn Thế Anh, phụ trách môn Sử ở Đại Học Văn Khoa
Saigon, xuống Long Xuyên nhờ mình làm Thế vì Khai sinh
cho con GS Anh. Trong bữa cơm tại nhà đãi Hạnh và GS
Anh chỉ toàn đề cập đến tình hình đất nước vào thời kỳ sôi
bỏng nhất, thời điểm Nam Vang đã rơi vào tay Khmer Đỏ.
Hai đứa chia tay với tâm trạng bồn chồn lo lắng. Rồi mình
được thuyên chuyển về Phước Tuy. Rồi tình thế biến
chuyển rất nhanh, đến chóng mặt. Đồ đạc còn nguyên trong
các thùng chưa kịp mở ra thì Luật sư Nguyễn Hữu Hiệu
xuống Bà Rịa đón vợ con, ghé vào nhà dục đưa gia đình về
Saigon vì tình thế đã gấp lắm rồi. Hiệu luôn miệng nói, có
thể mất nước đấy ! Về Saigon mới được mấy ngày thì Tổng
Thống Nguyễn Văn Thiệu từ chức. Phó Tổng Thống
Hương lên thay được ít ngày lại nhường cho Đại Tướng
Dương Văn Minh. Rồi Đại Tướng Minh ra lệnh quân đội
VNCH buông súng và đầu hàng sau khi xe tăng Cộng Sản
Bắc Việt ủi sập cổng Dinh Độc Lập.
Một ngày không bao giờ quên, 30 tháng Tư năm
1975!
Rồi mình theo lời kêu gọi của chính quyền mới, mang
đủ tiền ăn mười ngày đi trình diện “học tập cải tạo”. Từ địa
điểm trình diện là Trường Trung Học Gia Long, rồi Trại
Long Thành, qua Trại Thủ Đức rồi ra tuốt Trại Nam Hà
ngoài Bắc. Luôn luôn viết tự khai luôn an tâm cải tạo với
cái bụng triền miên đói và lao động khổ sai. Vợ ra thăm
không nhận ra mình là ai. Ba tháng rồi ba năm, rồi sáu năm,
rồi đến năm thứ tám thì được thả về nhà. May mà vợ vẫn
chờ. Một mình chạy vạy nuôi đủ năm con và bố mẹ già.
Thằng út, lúc bố đi tù, mới biết bò, khi bố về đã trổ giò cao
gần bằng bố. Mấy cô chị đều là các tuyển thủ bống rổ của
Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59 Trang 111